mẪu hoa khai trƯƠng rẺ, ĐẸp Ở huyỆn ĐÔng sƠn tỈnh thanh hÓa hoa chÚc mỪng khai trƯƠng hỒng phÁt tẠi huyỆn ĐÔng sƠn tỈnh thanh hÓa ĐiỆn hoa khai trƯƠng
0933 370 ***. Dự án Cửu Long, Đường Nơ Trang Long, Phường 13, Bình Thạnh, Hồ Chí Minh. Mức giá 2.5 tỷ. Phòng ngủ 2 PN. Thông tin mô tả. Tôi chính chủ nhà bán chung cư Cửu Long: 2PN giá 2.5 tỷ có sổ hồng. LH 0933 370 ***. Đặc điểm bất động sản. Loại tin đăng: Bán căn hộ chung cư.
Đọc Truyện Chúng Tôi Ở Chung Nhà Full - Hoàn Thành của tác giả Hồng Cửu,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com
Chồng muốn tôi kiếm tiền hơn là ở nhà trông con nhỏ. Đọc bài: "Chán vợ vì em chỉ giỏi quán xuyến, không có khát vọng", tôi thấy có hình ảnh mình trong đó. Tôi 30 tuổi, chồng gần 40 tuổi, có hai con bảy tháng và ba tuổi. Gia đình tôi ở chung với ba mẹ tôi, ba mẹ cực
Khi nào hai chúng ta sẽ cùng nhau ta về chung một nhà. Khi nào hai chúng ta sẽ cùng nhau nấu những bữa cơm ngon. Rồi tối tối mở tivi xem phim Hồng Kông hay phim HBO ồ ồ ô. Khi mình ở chung nhà. Em thì lo cắm hoa anh thì lo bắt ấm nước pha trà. Trước khi đi làm hai ta sẽ nấu bữa
Vì do ở nơi có biển và núi sát nhau nên địa hình khá chật hẹp. Đây chính là khó khăn lớn nhất đối với bà con duyên hải Trung Bộ. Vụ mùa lúa trong năm ở đồng bằng sông Cửu Long . Đồng bằng sông Cửu Long chủ yếu có hai vụ mùa lúa là vụ mùa và vụ chiêm.
bRVHE. Truyện Audio CV Đô Thị Ngôn Tình Chúng Tôi Ở Chung Nhà 65 người đang đọc truyện này. Tác giả Hồng Cửu Thể Loại Đô Thị Ngôn Tình Tình trạng Còn Tiếp Lần Cuối Cập Nhật 1 năm trước Năm xuất bản 2018 Số Chữ 98,301 Truyện Dịch 100% Lượt xem 4,178 Từ Khoá chung toi o chung nha chung toi o chung nha full chung toi o chung nha prc doc truyen chung toi o chung nha Tác giả Hồng Cửu, Lần Cuối Cập Nhật 1 năm trước Thể Loại Đô Thị Ngôn Tình Tình trạng Còn Tiếp Nghe từ đầu Tổng đề cử Chúng Tôi Ở Chung Nhà Đã có 13 người đánh giá / Tổng đề cử Giới thiệu Mục Lục Nghe Audio Kiếm Điểm Bạn thân của cô hỏi Hai người là quan hệ gì?Tên khùng kia “chém gió” không biết ngượng Bọn tôi ngủ cùng một tức giận từ tận đáy lòng Ngủ cái đầu nhà anh Là cùng thuê nhà, cùng thuê nhà, được chưa nào!Tóm lại đây là một câu chuyện về một nam một nữ thuê chung nhà "> Tags chung toi o chung nha chung toi o chung nha full chung toi o chung nha prc doc truyen chung toi o chung nha Mới nhất Chương 0060 Đau tim chết mất 5 năm trước Chúng Tôi Ở Chung Nhà Tổng đề cử 0 Tuần 561 Tháng 2133
Ngôn Tình Nguồn tamvunguyetlau 407,910 Hoàn Thành 072232 17/08/2016 Đánh giá từ 107 lượt Truyện ngôn tình Chúng Tôi Ở Chung Nhà nói về chuyện tình đẫm nước mắt giữa Uông Nhược Hải và Tiền Phỉ. Cô là cô gái trẻ, ngay từ thời còn đi học đã được bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè, bất cứ người con trai nào cũng đều muốn sở hữu, nhưng cô vẫn chọn anh. Mãi đến khi hai người ở chung, cô dần trở nên đổi tính, điều này khiến anh chán nản và dẫn đến ngoại tình.*** Tiền Phỉ không kiềm chế được nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.“Uông Nhược Hải, năm xưa khi theo đuổi em, anh không nói như vậy!”Uông Nhược Hải cũng đỏ hốc mắt “Khi đó tôi theo đuổi cô, cô cũng không giống như bây giờ! Tiền Phỉ, thôi đi, nói đi nói lại, suy cho cùng là do tôi quá nghèo, sau này cô tìm ai đó có năng lực hơn tôi, có tiền hơn tôi đi, đừng sống keo kiệt như vậy nữa!”Anh ta nói như là đang suy nghĩ cho cô vậy, nói xong mang đồ đạc bước đi cũng không quay đầu Phỉ ngồi dưới đất khóc lớn lên, làm thế nào cũng không ngừng lại được.*** Sau khi bị đả kích về tâm lý, trái tim cô tổn thương, đây cũng là lúc cô dần trở nên thay đổi chính bản thân mình, nhưng liệu cô có quên được những kỉ niệm khắc sâu với anh? Mời bạn đọc tiếp tục theo dõi diễn biến câu với tựa truyện có nội dung đầy bi thương thì trong Sếp Dè Dặt Một Chút! và Quên Phải Yêu Anh lại mang đến cho độc giả những cuộc tình nhẹ nhàng, lãng mạn.
Tác giả Hồng Cửu, Lần Cuối Cập Nhật 7 tháng trước Thể Loại Đô Thị Ngôn Tình Tình trạng Còn Tiếp Nghe từ đầu Cập nhật Tổng đề cử Chúng Tôi Ở Chung Nhà Đã có 15 người đánh giá / Tổng đề cử Giới Domain Liên kết Bài viết liên quan Hồng cửu Tác giả Hồng Cửu Hồng Cửu Chương 18 Ai Nói Chúng Tôi Không Mờ Ám Hồng Cửu Chương 9 Vẫn Mơ Về Em Hồng Cửu Chương 75 Mạc Đạo Vị Liêu Quân Tâm Túy Hồng Cửu Chương 98 Muốn Ôm Em Như Bây Giờ Hồng Cửu Chương 8 Hãy Chờ Em Đá Xem thêm Chi Tiết Hồng Cửu Tác giả Hồng Cửu 6 năm trước Còn tiếp Cô tìm trên mạng thuê một anh để về quê ăn Tết, người đến ứng tuyển lại là cậu em khóa dưới của cô. Cô từ chối - em trai à, chị mà mang em về bố mẹ sẽ tưởng chị Xem thêm Chi Tiết Hồng Cửu Tác giả Hồng Cửu Thể loại Đoản văn, cổ đại, nữ truy, ngược tâm, SE Độ dài 4 chương Tuổi Xuân Của Em, Tòa Thành Của Anh Tác giả Hồng Cửu Thể loại Hiện đạiDịch giả Dennis QChính vì một lời đánh cu Xem thêm Chi Tiết
Hồng Cửu Tổng hợp truyện của tác giả Hồng Cửu đọc miễn phí tại ***** Hồng Cửu sinh ra và lớn lên ở vùng Đông Bắc, Trung Quốc. Vì thế cô rất giỏi tiếng Đông Bắc. Cô rất thích nói chuyện tầm phào, bị mọi người xung quanh gào lên là “Cái máy nói nhảm điển hình nhất thế giới”. Thích trêu đùa, rất hài hước, vô cùng hiếu kì, nhưng thật sự là một cô gái ngốc nghếch, đáng yêu. Cô tôn thờ câu nói “Kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân” nghĩa là “cái gì mình không muốn thì đừng làm với người khác”. Trong cuộc sống cô luôn lạc quan đối mặt với tất cả, ví dụ như gặp thất bại cô sẽ tự nhủ đã là người thì phải chủ động đối mặt và chấp nhận mọi phiền phức và sợ hãi phát sinh không theo ý Cửu nhà ở Đông Bắc, tinh thông các loại tiếng Đông Bắc. Cả đời yêu thích trẻ trung, tự hào mãi mãi tuổi mười chín. Ưa tám chuyện, bị người xung quanh mắng là “điển hình nói nhảm xuyên thế kỷ”. Cực thích chọc phá, khả năng chọc cười thấp, đầu óc mạch lạc, thể chất như heo. Làm người luôn luôn ghi nhớ “việc gì mình không muốn, đừng làm với người khác”. Lạc quan đối diện với tất cả, ví như gặp phải trắc trở sẽ nói với bản thân “Đã có thể xác, thì chắc chắn sẽ có trăm ngàn lo lắng phải gánh chịu”.Các tác phẩm đã xuất bản- Vẫn Mơ Về Em- Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé- Yêu em thì hãy nói ra tên tạm dịch- Anh được lắm tên tạm dịchChớ nói chưa trêu chọc lòng anh đã say tên tạm dịchEm thật độc ác tên tạm dịch. DANH SÁCH TRUYỆN
Thứ năm, khi Tiền Phỉ tan tầm về nhà, đã thấy Quế Lê Lê và Lý Diệc Phi chuyển đến đạc để lung tung chất đầy trong phòng khách và phòng bếp. Nhìn thấy cô trở về, Quế Lê Lê có chút ngại ngùng nói “Đồ đạc của chúng tôi quá nhiều, còn chưa kịp dọn dẹp xong! Cô muốn nấu cơm sao? Nếu cô nấu ăn, tôi sẽ chuyển đồ đạc ở trong phòng bếp ra trước!"Tiền Phỉ vốn đã mua đồ ăn rồi, nhưng mà nhìn thấy phòng bếp trong tình trạng lộn xộn không có chỗ để đặt chân, tạm thời sửa lại ý định ban đầu.“Không sao, hôm nay tôi không nấu cơm, hai người cứ dọn dẹp đi! Cần giúp đỡ cứ nói một tiếng!"Cô liếc mắt nhìn qua căn phòng của hai người, thấy Lý Diệc Phi giống như đại gia ngồi ở trên ghế salon ở trong phòng họ, còn để laptop lên đùi, không biết là đang chơi game hay là đang làm gì cửa phòng bếp cô khó khăn tìm được một chỗ đặt chân, uốn éo thân thể để nhét đồ ăn vào tủ lạnh, lại lấy một hộp mì ăn liền ra, sao đó tránh ở trong phòng của cô đang ăn mì sau cánh cửa nghe thấy được Quế Lê Lê có chút không vui hỏi Lý Diệp Phi “Anh không thể dừng tay cùng nhau dọn dẹp một chút ư? Chỉ dựa vào một mình em đến lúc nào mới có thể dọn xong đây? Đêm nay còn phải ngủ không muốn được ngủ nữa à?"Cô cũng nghe thấy giọng Lý DIệp Phi cũng không vui vẻ gì lắm “Anh đã nói với em rồi, anh đang phải làm báo cáo! Cuộc họp buổi sáng ngày mai cần thảo luận đấy! Dọn không hết cứ từ từ dọn, trước hết cứ dọn giường cho xong không phải được rồi sao?"Sau đó truyền đến những tiếng động ném đồ. Hẳn là Quế Lê Lê đang ném đồ đạc cho hả nghe thấy giọng Quế Lê Lê có chút nức nở, “Lý Diệc Phi, anh có thể thương em một chút được không? Dọn dẹp xong rồi lại làm báo cáo không được sao?"Hình như là Lý Diệc Phi cũng đá vào bàn trà một cái, rất không kiên nhẫn nói “Gần đây anh bị em ồn ào thật sự phiền muốn chết rồi! Em có thể hiểu việc một chút được không? Mấy ngày này không nên dọn nhà! Hạng mục này cuối tuần phải mang ra hội đồng thảo luận rồi, hôm nay anh không viết xong hạng mục thảo luận , ngày mai không bàn bạc được, cuối tuần anh từ chức thì ăn không khí nhé có được không? Được rồi, anh đến công ty đây!"Tiền Phỉ nghe thấy mấy tiếng sột sột soạt soạt, sau đó là tiếng đóng cửa “rầm" một ở bên đó vừa trượt xuống vừa muốn che đầu, cũng may bàn trà phòng bên kia là cô mua được trên taobao khi đó giảm giá 30%, nếu không thì cô đau lòng chết mất.***Trước khi đi ngủ cô nghe thấy bên ngoài có tiếng cửa phòng mở, Lý Diệc Phi đã trở về khi anh ta bỏ đi, Quế Lê Lê có vẻ cũng không tiếp tục thu dọn đồ đạc nữa rồi. Cô đoán cô ta ở trong phòng ngồi khóc, bởi vì có thể mơ hồ nghe thấy tiếng lau nước rất lo lắng liệu sau khi Lý Diệc Phi trở về hai người lại ầm ĩ hay không, kết quả không biết Lý Diệc Phi dùng chiêu gì, trong phòng kia chỉ là một mảnh tĩnh mà lại bình an vô lo lắng trong lòng cô cũng được đặt xuống tốt, không cần hơn nửa đêm ở bên trong tránh đi lại phân vân có nên ra ngoài khuyên can hay cô nằm ở trên giường chuẩn bị ngủ, trong điện thoại di động có một tin nhắn được gửi của Hồ Tử Ninh gửi cho cô đấy.“Tối mai có rảnh không? Tôi có hai vé xem ở rạp chiếu phim ở đường Vương Phủ Tỉnh Wangfujing phố đi bộ ở Bắc Kinh, nếu có rảnh…chúng ta cùng đi xem nhé!"Tiền Phỉ không hề suy nghĩ nhắn tin lại Có rảnh!Cô đã cô đơn quá lâu rồi, hôm nay nhìn thấy Quế Lê Lê và Lý Diệc Phi cãi nhau, thật ra cô có chút hâm mộ. Cô cũng muốn có một ai đó ở bên cạnh, cho dù là cùng cô ầm ĩ cũng nên đối với lời của Hồ Tử Ninh, cô gần như cảm động đến mức rơi nước mắt rồi.***Sáng ngày hôm sau khi đi làm, Tiền Phỉ cùng Quế Lê Lê và Lý Diệc Phi cũng không cùng nhau đi ra Phỉ cảm thấy cùng bọn họ cùng đi có chút xấu hổ, vậy nên khi đi ngang qua sạp hàng nhỏ địa phương dừng lại mua bữa Lê Lê chào hỏi cô một tiếng, Lý Diệp Phi liếc nhìn cô không nói chuyện, sau đó hai vị kia đi Phỉ cảm thấy kiểu gì mình cũng có thể cùng bọn họ đi cùng một chuyến tàu điện ngầm rồi, mới mang theo bánh rán trái cây đi theo. Lúc bị tắc đường chen chúc ở Phục Hưng Môn, cô lại nhìn thấy Lý Diệc Phi ở cổng trạm nhớ tới Diêu Tinh Tinh đã từng nói qua, Lý Diệc Phi cũng cùng cô làm cùng ngành đầu tư ngân hàng, nhưng không nghĩ tới anh ta đi làm phố tài chính *.* Phố tài chính hay còn gọi là phố Kim Dung, đây là một khu phố nổi tiếng ở Bắc Kinh. Gần giống với phố Wall của Mỹ là khu phố tập hợp các công ty về lĩnh vực tài chính, nên được gọi là phố Tài Diệc Phi cũng đã nhìn thấy cô, dường như anh ta cũng có chút ngạc nhiên, lần đầu tiên chủ động chào hỏi cô “Cô cũng làm ở trên phố tài chính?"Tiền Phỉ gật đầu, hơi gượng cười nói “Thật là trùng hợp!"Lý Diệc Phi cũng hỏi “Cô đi làm ở ngân hàng?"Tiền Phỉ lắc đầu “Không phải, tôi làm đầu hành*, nhưng mà là một newbie*!"*Đầu hànhNgân hàng đầu tư viết tắt là đầu hành là một định chế đóng vai trò như một trung gian tài chính để thực hiện hàng loạt các dịch vụ liên quan tới tài chính như bảo lãnh làm trung gian giữa các tổ chức phát hành chứng khoán và nhà đầu tư, tư vấn giúp dàn xếp các thương vụ mua lại và sáp nhập cùng các hoạt động tái cơ cấu doanh nghiệp khác và môi giới cho khách hàng là các tổ chức định nghĩa của Investopidiar. Cần nhấn mạnh rằng, đối tượng khách hàng chính của ngân hàng đầu tư là các tổ chức, công ty và chính phủ không phải là khách hàng cá nhân.*Newbie Chỉ người mới bước vào hoặc chưa có nhiều kinh nghiệm trong một lĩnh vực nào Diệc Phi “Ồ" một tiếng, “Chúng ta là cùng ngành, về sau có cơ hội có thể nói chuyện nhiều hơn."Tiền Phỉ muốn nói “Không dám", kết quả chưa kịp nói đã chứng kiến Lý Diệc Phi dùng đôi chân dài cất bước đi về phía trước, bỏ lại cho cô một bóng lưng và một câu “Tôi đi trước."Tiền Phỉ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của anh ta có chút suy nghĩ phức tạp. Cái người này có thể cùng cô một lần nói trọn vẹn một cuộc đối thoại đuộc không, tốt xấu gì nàng cũng là chủ thuê nhà của anh ta mà, anh ta thích thì nói chuyện với cô, không muốn nói thì quay mông bỏ đi, như vậy mà được sao? Có phải cảm thấy sự hiện hữu của cô quá yếu phải không?Nghĩ đi nghĩ lại, Tiền Phỉ mang đầy một bụng phiền muộn mà đến công ty.***Buổi chiều trước khi tan làm, Tiền Phỉ lại mượn túi trang điểm của Tiểu Viện. Lúc Tiểu Viện đưa cho nàng có nói một câu “Phỉ Phỉ, không phải bà định nói yêu thương với cái túi trang điểm này của tôi đấy chứ?"Tiền Phỉ không cảm thấy thẹn mà cười “Bà lại giúp tôi mấy lần nữa, nếu tôi xác định có thể cùng anh chàng kia ở một chỗ, tự tôi sẽ mua một bộ, nếu không thì không cần phải đầu tư lãng phí làm gì!"Tiểu Viện kêu “Ôi" một tiếng, “Nói bà keo kiệt quá mà, mỗi ngày cũng đều là tôi quẹt phiếu ăn cho bà, nói bà đừng quá keo kiệt rồi mà, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào giống như bà còn không nỡ đập tiền lên mặt mình đấy, Tiền Phỉ tôi nói này bà không phải là phụ nữ à?"Tiền Phủ nhìn vào trong gương dặm phấn lót lên mặt mình, “Trước mắt vẫn là, nhưng nếu không tìm được một người đàn ông, đoán chừng rất nhanh sẽ không phải phụ nữ rồi!" Cô chỉ vào bên cạnh khóe môi của mình cho Tiểu Viện xem, “Bà nhìn đi, râu này của tôi đã sắp dài ra rồi! Tôi hỏi mấy bạn học còn độc thân, mấy mụ ý cũng bảo râu mình cũng sắp dài rồi, bọn tôi đều cùng cảm thấy, đây là biểu hiện thiếu hơi trai, bọn tôi cần lấy dương bổ âm!"Tiểu Viện suýt chút nữa phun nước lên mặt Tiền Phỉ, “Tiền Phỉ! Bà có thể bình thường một chút được không? Phấn lót hơn một ngàn tệ của tôi cũng không che được bản chất thô kệch đàn ông của bà!"Tiểu Phỉ rất thích ý lắc lắc lọn tóc đuôi ngực, “Ở trước mặt bà tôi là đàn ông, mà ở trước mặt đàn ông tôi là một tiểu yêu tinh! Đi thôi!"Tiểu Viện tức giận liếc nhìn cô một cái, “Lời này của bà, cũng chỉ có thể lừa gạt lũ quỷ và chính bà mà thôi!"***Tiền Phỉ và Hồ Tử Ninh hẹn gặp nhau tại cửa ra vào của Trung tâm thương mại ở Vương Phủ Tỉnh. Cô ngại kiểm an phiền toái của tàu điện ngầm, nên đi xe buýt. Cô vốn cho là mình cách đó không xa lắm, sẽ tới trước, kết quả ngày thứ sáu tan tầm muộn vào giờ cao điểm phố Trường An rơi vào trạng yên tĩnh an bình, tất cả xe cộ trên đường gần như rơi vào trạng thái bất động. Chỉ ngắn ngủi có mấy trạm đứng, mà cô đã đi mất một tiếng còn chưa Tử Ninh gửi tin nhắn cho cô, nói anh ta đến rồi, cô bị chèn ép đến không thể nhúc nhích. Cô kiên trì nhắn tin lại Ngại quá, tôi không đi tàu điện ngầm, bây giờ xe bus hơi đông, tôi còn một trạm nữa đến Đông Đơn!Trong lòng cô còn sợ hãi mà chờ tin nhắn đến, chỉ sợ đối phương cảm thấy mất cuộc hẹn khoảng hai năm gần đây với Uông Nhược Hải, cho tới bây giờ cô cũng không dám tới muộn, trước đây có một lần hai người hẹn nhau đi cửa hàng mua áo sơ mi, kết quả cô vì lãnh đạo phân công làm một nhiệm vụ tạm thời mà bị trễ hơn nửa tiếng, lúc chạy tới chỗ hẹn, sắc mặt Uông Nhược Hải như phủ một lớp sương, rất khó coi. Anh ta dùng bộ mặt lạnh lùng nói cho cô biết “Em đã chậm 38 phút đồng hồ. Nếu như em không muốn tốn tiền cứ để cho anh tiếp tục mặc quần áo cũ, cứ nói thẳng đi, đừng làm những việc đến trễ đáng ghét này!" Nói xong anh ta quay đầu bước cô có giải thích nói xin lỗi thế nào cũng không được. Về sau cô cũng không dám đến muộn thoại vang lên một tiếng “ting", Hồ Tử Ninh nhắn tin trả lời cô.“Không sao, là tôi từ chỗ làm đi ra nên đến hơi sớm, những cô nàng xinh đẹp luôn đáng để chờ đợi mà!"Tiền Phỉ nhìn màn hình điện thoại di động, trong lòng “bùm" một tiếng giống như có một đóa hoa đang không nhịn được dùng camera phía trước của điện thoại, ngắm nhìn ta nói cô là cô nàng xinh đẹp đấy!Bỗng nhiên lái xe phanh xe gấp một cái, Tiền Phỉ lảo đảo lao về phía trước, điện thoại va chạm qua vai mấy người cuối cùng cũng rơi trên mặt quá có mấy cái bả vai giảm xóc nếu không thì nhất định bị hỏng màn hình tranh thủ thời gian vừa nói xin lỗi vừa chen lên phía trước, “Rất xin lỗi, mong nhường một chút, điện thoại của tôi rơi ở phía dưới!"Trong xe thật sự quá đông người, ở trong những tiếng kêu phàn nàn, Tiền Phỉ từng chút từng chút di chuyển gần về phía điện chuyên tâm lách người, bỗng nhiên thấy một cánh tay trong một đống bả vai đưa về phía mình, mà trong cái tay kia đang cầm điện thoại của vội vàng nhận lấy, không ngừng nói lời cảm ơn. Cô nhìn theo cánh tay kia, muốn nhìn một chút xem người giúp mình nhìn như thế quả, cô đã nhìn thấy rất rõ gương mặt của Lý Diệc Phi…Nét mặt của cô hơi cứng lại, cùng anh ta chào hỏi “Thật là trùng hợp, lại gặp mặt!"Lý Diệp Phi hơi nhếch khóe miệng, cũng gật đầu với cô, hất cằm về phía chiếc điện thoại di động của cô, “Lúc này trên xe đông người, không thích hợp tự sướng đâu."Nhìn anh ta bộ dạng lời ý sâu xa , mặt Tiền Phỉ thật sự cứng lại.***Cuối cùng nhịn đến Đông Đơn, Tiền Phỉ xuống xe giống như chạy trốn để thoát chết xe buýt đằng trước đi rồi, cô thở dài một thật sự bội phục những cô nàng kia có thể coi kia là tấm gương bất ly thân chỗ nào cũng thể thoải mái lấy ra soi, các nàng làm sao có thể thản nhiên ở trước mặt mọi người làm được việc trang điểm ý vậy? Cô chỉ là ngồi trên xe buýt vụng trộm soi thôi, sau khi bị người phát hiện đã thấy xấu hổ muốn đi thắt cổ vỗ vỗ mặt, tự nhủ an ủi bản thân khi lòng vừa bị kinh hãi “Không có việc gì không có gì, dù sao cũng không quá quen thuộc với tên Lý Diệc phi kia! Không quá mất mặt, không quá mất mặt!"Cô xoay người muốn đi xuống đường hầm dưới quả quay người lại, lại nhìn thấy Lý Diệc Phi…Anh ta đứng ở phía sau lưng cô, cô rất hoài minh từng hành động từng câu chữ mình nói đã bị anh ta nghe thấy hết rồi, bởi vì giờ phút này khóe miệng nhếch lên lộ rõ là không có ý tốt Phỉ có chút mất đi tỉnh táo, không nhịn được hỏi “Sao anh…Cũng xuống chỗ này sao?"Lý Diệc Phi nhíu lông mày, “Thật ra tôi và cô không tính là quen thuộc, tôi có thể không nói cho cô bất cứ cái gì, nhưng mà chúng ta đã ở chung một nhà, tôi cảm thấy vẫn là nên từ từ quen thuộc một chút để mọi thứ tương đối dễ dàng. Có người mời tôi ăn cơm ở Trình phủ." Anh khoát khoát tay với Tiền Phỉ vẫn đang ở trạng thái ngốc nghếch, “Hẹn gặp lại, chủ thuê nhà."Tiền Phỉ cảm thấy mình như là người ở trong một cuốn truyện tranh vậy, từ từ nứt toác…Cô là đi theo người ta xem một bộ phim mất hai mươi lăm tệ một vé, thế nhưng tên kia lại được người ta mời ăn một bữa hơn một ngàn ở Trình phủ, cùng là xuống xe ở Đông Đơn, người với người làm sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ! Cô vẫn là chủ cho thuê nhà của tên đó đây này…Cô nhìn bóng lưng của Lý Diệc Phi, trong lòng định vị cho hành động của tên này.“Khoe của! Khoe khoang! Nhìn người chê cười! Bên trong nào có gì, đồ đắc chí đáng ghét!"
Cùng đọc truyện Chúng Tôi Ở Chung Nhà của tác giả Hồng Cửu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại thân của cô hỏi Hai người là quan hệ gì?Tên khùng kia “chém gió” không biết ngượng Bọn tôi ngủ cùng một tức giận từ tận đáy lòng Ngủ cái đầu nhà anh Là cùng thuê nhà, cùng thuê nhà, được chưa nào!Tóm lại đây là một câu chuyện về một nam một nữ thuê chung nhà ">
chúng tôi ở chung nhà hồng cửu